Bệnh dại là gì? Các công bố khoa học về Bệnh dại
Bệnh dại, còn được gọi là bệnh uốn ván, là một bệnh nhiễm trùng hiếm gặp do virus dại gây ra. Virus dại thường được truyền từ động vật sang người thông qua cắn ...
Bệnh dại, còn được gọi là bệnh uốn ván, là một bệnh nhiễm trùng hiếm gặp do virus dại gây ra. Virus dại thường được truyền từ động vật sang người thông qua cắn hoặc sự tiếp xúc với nước bọt hoặc mô cơ thể của động vật bị nhiễm virus.
Bệnh dại ảnh hưởng đến hệ thần kinh và gây ra các triệu chứng như sự thay đổi giao tiếp, khó chịu, khó khăn trong việc nuốt, sợ ánh sáng và nước, phát cuồng, co giật, và cuối cùng là tử vong.
Bệnh dại là một bệnh rất nghiêm trọng và không có biện pháp điều trị hiệu quả một khi triệu chứng đã xuất hiện. Do đó, việc tiêm phòng trước khi xuất hiện triệu chứng và điều trị ngay sau khi bị cắn là quan trọng để ngăn chặn sự lây lan và điều trị bệnh dại.
Để hiểu rõ hơn về bệnh dại, dưới đây là những thông tin chi tiết về bệnh này:
1. Nguyên nhân và lây lan:
Bệnh dại được gây ra bởi virus dại (virus mang tên khoa học là Lyssavirus). Virus thường tồn tại trong nước bọt của các loài động vật, đặc biệt là chó, mèo, cáo, sói, rắn, linh dương, v.v. Người có thể bị nhiễm virus dại khi bị cắn hoặc liên lạc với nước bọt, nước tiểu hoặc mô cơ thể của động vật bị nhiễm virus.
2. Triệu chứng và giai đoạn bệnh:
Sau khi bị cắn hoặc tiếp xúc với virus dại, giai đoạn đầu tiên của bệnh kéo dài từ 1 - 3 tháng. Trong giai đoạn này, virus dại phát triển trong cơ thể mà không có triệu chứng rõ ràng. Sau đó, người mắc bệnh sẽ vào giai đoạn thứ hai, kéo dài từ 2 - 10 ngày, khi các triệu chứng đầu tiên bắt đầu xuất hiện.
Các triệu chứng thường gặp trong giai đoạn này là: sự thay đổi tâm trạng, lo âu, khó chịu, buồn nôn, khó tiếp thu thức ăn và nước, sợ ánh sáng và nước, khó ngủ, mất hứng thú và mất khả năng tự điều khiển.
Sau giai đoạn này, giai đoạn cuối cùng của bệnh dại khá nhanh chóng diễn ra. Triệu chứng cuối cùng bao gồm phát điên, co giật, sợ ngập nước, rối loạn hô hấp và tim mạch, và cuối cùng là gây ra tử vong.
3. Điều trị và phòng ngừa:
Đối với người bị cắn hoặc tiếp xúc với động vật có khả năng nhiễm virus dại, phòng ngừa bằng cách tiêm phòng là cách hiệu quả để ngăn chặn sự lây lan của virus. Vaccin phòng dại thường được sử dụng ngay sau khi tiếp xúc với virus.
Khi mắc bệnh, không có phương pháp điều trị chữa khỏi hoàn toàn cho bệnh dại. Phương pháp điều trị chủ yếu là hỗ trợ nhằm giảm triệu chứng và đảm bảo sự thoải mái cho người bệnh.
Việc nuôi dưỡng và chỉ định liều cao kháng thể dại (PCECV) và vacxin phòng dại ngay sau khi tiếp xúc với virus cũng có thể giúp ngăn chặn phát triển bệnh.
Tuy nhiên, việc duy trì tình trạng dân số động vật như chó và mèo trong một tình trạng tiêm phòng hàng năm và kiểm soát dịch tễ bệnh dại là quan trọng để giảm nguy cơ lây lan bệnh dại cho con người.
Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề bệnh dại:
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 10